Chào Absolute!
Ở bài trước, mình viết gì mà vội thế, gõ sai cả tên của bạn nữa kìa.
Mình nắm tay người mình thích, mới tối hôm qua. Một cảm giác nóng ấm và nóng ấm. Thế thôi hà.
Hôm nay, mình muốn viết lại cảm xúc đó.
Với một chút nhớ nhung, mông lung. Khi mà sáng nay thức dậy thì mình chẳng còn thấy thích gì nữa.
Mình với tay lấy món lương khô hay ăn, ăn sáng rồi, dọn dẹp. Cho mèo ăn, rồi sửa soạn đi làm.
Trên đường mình nghĩ về một plan kinh doanh mới. Nơi mà người ta vội vã ơi là vội ghé vào. Là khu phòng chờ sân bay, người ta được ăn ngon, uống ngọt, ngồi thật êm, rồi cần thêm 1 liệu trình chữa lành từ sâu bên trong.
Là đủ gọi là hạnh phúc một doanh nhân, một chạm ngay ngắn tới người bận rộn.
Tối nay mình bỗng ngại khi gặp lại người ấy. Không nhìn thẳng vào mắt luôn ấy chứ.
Hay ghê heng.
Rồi nhìn lại, mình vẫn trống trải quá. Chất kháng sinh trong này mạnh quá hay sao mà chưa kịp buồn đã tiết ra nuốt sạch tiếc nuối?
Mình sẽ lên Đà Lạt chơi mấy hôm mí được <3
Bạn có lên đó chơi, mình giới thiệu một căn nhà nhỏ trên đồi thông, siêu đẹp xinh nè.
Vậy ná,