Mẹ mình tham gia cái hội nhóm ăn uống đa cấp của herbalife. Cái nó bán đéo phải mấy cái chức năng, mà là một hội nhóm và niềm tin. Bán cho những người già cô đơn. Giả sử nó bán một hộp sữa cứt với giá 700k mà giá trị thật 70k, mà khi mua mẹ mình vui thì oke. Nhưng cái mình lo sợ nó là bơm vào đầu những cái đéo gì. Hôm nọ còn thấy dạy từ 4h 5h sáng để “học”. Thật không hiểu học cđg.

Mình cũng chỉ để ý quan sát, chứ cũng không nói gì. Cơ bản là 2 cái kia, niềm tin và một hội nhóm bạn bè, mình cũng đéo tác động được. Mình không thể ngồi nghe kể lể hoặc nói những cái tầm phào hàng ngày. Biết rằng con người có nhu cầu đó, mình không đáp ứng được thì để bên khác đáp ứng. Chỉ hi vọng là bọn đa cấp kia không bán với giá quá cao hoặc rủ làm những cái điên rồ. Người việt nam mình giỏi cái gì không thấy chứ rất giỏi lừa đảo.

Những cái này làm cuộc sống cứ như vụn ra, không hoàn chỉnh. Không nhớ được cái gì, mọi thứ xảy ra mà cứ như thoang thoảng, chuyện của mình mà như chuyện nghe kể lại, không còn cảm giác hay kỉ niệm nào đủ manh để lưu trong đầu. Hôm nọ đọc được tin về cái game Tree of Savior, mình nhớ như in cái đêm noel ở sài gòn. Nhớ lại rồi lại buồn.

Nhìn cảnh mẹ mình giờ phải tin mấy con phò rao giảng đạo lý lẽ sống, dạy mấy cái kiến thức uốn éo, rồi bố mình sống một mình rồi đi cho thuê mấy cái nhà, đúng là cám cảnh. Vất vả một đời làm việc mình không thích để mua thứ mình không cần, để làm hài lòng những người mình không quan tâm, để đến cuối đời “tự do” như thế.

Một lần nữa địt mẹ bọn herbalife.