Hai ngày cuối tuần vừa rồi thật là đẹp. Dạo gần đây vũ trụ gửi đến mình nhiều event hợp sở thích quá, mình chìm trong bận rộn nhưng tinh thần vui vẻ vô cùng. Dù sáng thứ 7 vẫn phải lết xác đến công ty nhưng bù lại trưa làm ra được húp ngay món bún quậy ngon tuyệt ở gần chỗ làm. Chiều về mở phim Na Tra 1 lên ôn lại để tháng sau còn ra rạp coi Na Tra 2. Tối thì đi nghe nhạc thính phòng. Lần đầu tiên trong đời được nghe trực tiếp. Mà còn với giá 50k/vé nữa chứ, tuyệt vời! Mình thích nghe nhạc lắm, mình nghe tạp, đủ thể loại luôn, nhạc nào cũng nhảy. Nhưng mình cũng không có tiền để đi nghe live nhiều, chủ yếu coi YouTube đỡ ghiền. May sao hôm bữa tìm thấy chỗ này, trong căn phòng nhỏ thân mật chễm chệ cây dương cầm, cùng với 3 nghệ sĩ hát không cần mic (gồm giọng Baritone bass, giọng Tenor và giọng Soprano), mình và vài chục khán giả nữa đã được “rửa tai” với những bản nhạc về mùa xuân, từ nhạc Việt cho đến nhạc quốc tế. Hôm đó phòng hơi lạnh, đi buổi tối nên mình lại không mang áo khoác, thế là chồng mình nắm tay mình để sưởi ấm cho mình từ đầu đến cuối buổi, thiệt quá dễ thương.

Sáng Chủ nhật mình dậy sớm rồi 2 vợ chồng đèo nhau đi ăn sáng ở một quán cơm tấm trong hẻm nhỏ mà mình tình cờ phát hiện, cái quán có chút xíu à, bảng hiệu thì do lâu năm quá nên chữ đã mờ đến mức không còn đọc được nữa (quán tên là “cơm tấm chị năm” nhưng do bán hơn 40 năm rồi nên giờ người ta gọi là quán “cơm tấm bà năm”). Cơm ở quán này cực kỳ hợp với mình, không phải vì nó quá xuất sắc mà vì nó làm mình nhớ đến nhiều ký ức tuổi thơ, dù đây là một cái quán xa lạ ở giữa một thành phố vẫn còn xa lạ với mình. Mọi thứ từ món ăn cho đến không khí trong quán đều thật sự quá đỗi thân thuộc. Quán toàn khách quen, kiểu khách bước vô là chị phụ quán hỏi ngay “như cũ hả em?”. Rồi chủ quán với khách còn nói đùa với nhau đủ thứ chuyện nữa, cứ như họ là người nhà vậy đó. Đồ ăn thì cực kỳ đa dạng: thịt nướng, trứng lòng đào, trứng ốp la, chả trứng, bì, xíu mại, lạp xưởng, xúc xích… Chắc chắn mình sẽ ghé lại nhiều lần nữa, cơm tấm mãi đỉnh!

Ăn xong thì 2 đứa về đi chợ nấu cơm với nhau. Mình nấu món vịt nấu chao mà chồng mình rất mê. Ăn xong rồi lại ngồi nói xàm nói nhảm với nhau đủ thứ chuyện trên đời, dui thiệt là dui. Chiều tối thì 2 đứa tản bộ công viên một hồi rồi đi coi phim. Tụi mình đang tham gia cái chương trình chiếu phim tên “Đường đến Oscar” chiếu lại & thảo luận về các bộ phim đang được đề cử cho giải Oscar sắp tới. Tối đó họ chiếu Anora, một bộ phim mà theo mình là được xây dựng khá tốt, coi rất giải trí, 7/10đ.