#P2. Câu chuyện tình yêu nửa vòng trái đất của mình

Mình không phải kiểu người chiếm hữu đến tiêu cực, mình chỉ khao khát muốn biết hơn về anh. Một ngày mình đã đặt câu hỏi rằng tại sao anh không chia sẻ với mình điều gì, tại sao anh không than vãn điều gì. Mình muốn khiến anh cảm thấy thoải mái khi anh mệt mỏi, mình muốn anh vui lên khi anh có chuyện buồn…. Mình muốn anh có tất cả những điều tốt nhất trên thế giới này.

Nhưng anh nói anh chỉ muốn lắng nghe và ở đây vì mình. Đây không phải là một câu trả lời khiến mình hài lòng, nhưng mình nghĩ mình nên tôn trọng lựa chọn của anh vì có thể khi đến lúc thích hợp anh sẽ mở lòng với mình.

Còn về việc anh onl game liên tục nhưng phớt lờ tin nhắn của mình, mình cũng đã hỏi. Anh nói anh vẫn đang cố gắng sắp xếp thời gian cho mình, anh đi làm cả ngày, anh mệt và không phải lúc nào anh cũng ở trong game. Mình cảm thấy buồn, vì dù mình có bận cả ngày cũng sẽ không bao giờ bận với người mình yêu, bởi mình sẽ luôn cố gắng để có thời gian với anh trong ngày dù chỉ là cuộc trò chuyện 5 phút.

Dần dần mình cảm thấy có điều gì đó không đúng với mối quan hệ của chúng mình, vì anh nói anh yêu mình, anh chấp nhận tình cảm của mình với anh và cũng thừa nhận tình cảm của anh với mình, nhưng chưa một lần anh thừa nhận mình là người yêu của anh. Mình cảm thấy mình không là gì, chỉ bởi mình không có một tên gọi rõ ràng. Được anh nói là yêu, được anh gọi là em yêu, nhưng chưa bao giờ được công nhận là người yêu của anh.

Mình nảy sinh nghi ngờ, mình suy nghĩ nhiều, mình đưa ra nhiều hướng mà câu chuyện có thể xảy ra. Và nó đã đúng, mình vẫn cảm thấy mình thật là thông minh khi có thể đoán ra được chính xác chuyện anh đang giấu.

Mình chỉ hỏi dò anh, anh tránh né. Nhưng vào một ngày anh đã thú nhận tất cả.
Anh nói anh có người yêu từ trước đó rồi, anh đã cam kết tận tụy, thủy chung với cô ấy và hai người còn dự định kết hôn trong tương lai.
Anh xin lỗi mình vì không làm mọi chuyện giữa mình và anh chậm lại, anh sợ mình tổn thương, anh nói mình hãy mắng chửi anh, hãy ghét anh, hãy gọi anh là “piece of sh!t” nếu như mình muốn.

Nhưng anh ơi, làm sao em có thể ghét người mà em yêu thật lòng. Em yêu anh bằng cả trái tim mỏng manh này, tất cả những thứ em còn lại với anh vẫn chính là tình yêu. Nếu em phải ghét một người, người đó có lẽ chính là em, bởi vì em đã gặp anh trong hoàn cảnh này. Em đã tha thứ cho anh vì anh làm như vậy với em nhưng em luôn cảm thấy tội lỗi vì xen vào mối quan hệ của anh với chị. Em thật tệ.

Nhưng cuối cùng thì em vẫn yêu anh,