Mình chưa thật sự cố gắng nhiều như mình đã nghĩ. Vậy nên, kết quả đó là xứng đáng với công sức mình bỏ ra. Chẳng trách ai được ngoài mình đâu.

Thời gian chẳng còn được bao nhiêu đâu, thế mà mình vẫn mãi chưa tiến lên được. Mình ngụp lặn trong không biết bao nhiêu thứ, bao nhiêu nhiệm vụ không thể hoàn thành và mình vẫn mơ hồ lắm.

Mình quyết định không chọn một con đường đơn giản , an toàn nhưng đối với mình là nhàm chán. Mình chọn một thứ mơ hồ chênh vênh nhưng nó mới mẻ và có đủ sức hấp dẫn để mình muốn chinh phục. Nếu như không thành thì nó cũng là một trải nghiệm mới lạ và ý nghĩa. Nhưng rồi sẽ ra sao với đống trải nghiệp ấy. Phải chăng mình sẽ bị đè bẹp bởi cuộc sống hiện thực ? Hay có lẽ sẽ không thể giúp đỡ người thân mà còn sẽ trở thành đứa ăn bám vô dụng.

Không thể hình dung ra kết quả phía trước có hình dáng ra sao. Nhưng cho dù là tệ đến thảm hại, mình cũng nhất quyết có chịu trách nhiệm với lựa chọn của bản thân.

Mình sẵn sàng cố gắng hết mình rồi. Lần tới đây nhất định kết quả phải tốt hơn.