Tất cả chỉ vỏn vẹn một chữ: Viết

Cứ thế, chữ ở đâu tuôn trào, tổng hợp từ những điều đã biết, chưa biết, và sắp biết, được hoàn hình ở đây, để rõ bày xuống đây.

Hôm nay mình gặp 1 bạn, bạn có khả năng đọc được mình đang như thế nào. Dân gian mà gọi, hay gọi là “Thầy xem” ấy.
Bạn thấy được nội tâm mình rất là tiến thoái lưỡng nan, đang có nhiều lựa chọn.
Vậy nên những điều mà mình muốn tập trung, thì nó đều là 2,3,4 mảnh. Mình tập trung 1 lúc đa mảnh.

Mình rất tâm đắc cái xem lần này!
Kiểu, chỉ cần nói chuyện ít câu là bắt đầu bạn ấy cho mình những dữ kiện để mình xâu chuỗi chính mình, nhìn thấu những hình hài nho nhỏ, ẩn nấp đâu đó, tới khi va vào mình, thì tạo thành một MÌNH ở hiện tại, như thế này.

Mình học cách tập trung!

Cảm ơn admin đã tạo ra trang VIẾT tự do, tự tại ở đây!

Chào Absolute!
Ở bài trước, mình viết gì mà vội thế, gõ sai cả tên của bạn nữa kìa.
Mình nắm tay người mình thích, mới tối hôm qua. Một cảm giác nóng ấm và nóng ấm. Thế thôi hà.
Hôm nay, mình muốn viết lại cảm xúc đó.
Với một chút nhớ nhung, mông lung. Khi mà sáng nay thức dậy thì mình chẳng còn thấy thích gì nữa.

Mình với tay lấy món lương khô hay ăn, ăn sáng rồi, dọn dẹp. Cho mèo ăn, rồi sửa soạn đi làm.
Trên đường mình nghĩ về một plan kinh doanh mới. Nơi mà người ta vội vã ơi là vội ghé vào. Là khu phòng chờ sân bay, người ta được ăn ngon, uống ngọt, ngồi thật êm, rồi cần thêm 1 liệu trình chữa lành từ sâu bên trong.
Là đủ gọi là hạnh phúc một doanh nhân, một chạm ngay ngắn tới người bận rộn.

Tối nay mình bỗng ngại khi gặp lại người ấy. Không nhìn thẳng vào mắt luôn ấy chứ.
Hay ghê heng.
Rồi nhìn lại, mình vẫn trống trải quá. Chất kháng sinh trong này mạnh quá hay sao mà chưa kịp buồn đã tiết ra nuốt sạch tiếc nuối?
Mình sẽ lên Đà Lạt chơi mấy hôm mí được <3

Bạn có lên đó chơi, mình giới thiệu một căn nhà nhỏ trên đồi thông, siêu đẹp xinh nè.
Vậy ná,

Tui, cũng như phần đông trong lũ các bạn, luôn tự hõi bản thân rằng dm cái đất nước việt nam này có cái đầu buồi zì đáng đễ tự hào, tui tin thế.

Tôi thấy phiền hết sức, khi mà ngày ngày, tôi chứng kiến cảnh tham nhũng, hối nộ, đút lót, và những điều bẩn thiểu quanh cuộc sống cũa chúng ta. Và tui tin rằng dm cái đất nước này rồi thì sẽ đéo thể nào ngóc đầu lên được, khi mà quanh các bạn, hàng xóm (các nước asean) khinh bỉ, bạn bè (quốc tế) đéo thèm nhìn các bạn bầng nữa con mát.

Nhưng hôm nay, tui đã có một trải nghiệm mới từ vietnam!!!!!!Tui đã thử một sản phẩm cũa Việt nam, mà khiến cho tui phải ấn tượng tột độ và gõ phiếm viết ra bài review nài nài dm.

Đó chính là bánh qui kem sầu riêng Lai Phú, tui mới mua ỡ siêu thị chiều nay. Địt mẹ! Tui thế chớ, đéo có loại bánh nào trên thế giới có thễ qua mạt được cái bánh này!!!!!

Tui vốn là ngừi sành ăn, tui ăn bánh qui Pháp, Úc, Nhật…vân vân hàng ngày, nhưng nữa năm nai, tui chán các loại bánh đến tột độ. tới mức ngoài bánh trưng, tui không còn ăn bất cứ noại bánh nào má tui mua về nhà cã.

Nhưng túi nay, tui đã mua bánh Lai PHú!!

Địt mje, nói thực thì đây là loại bánh có hình thức hết sức tầm thường, nhìn còn rẻ tiền hơn rất hiều so với bánh hải hà hải châu made in hanoi

nhưng khi tui bóc bánh Lai Phu, thì dm mùi bánh thơm lừng!!!

Tui bị chinh phục hoàn toàn ngay từ hưng vị đầu tiên sau khi bóc bánh, nó tràn ngập trong khíu giác cũa tui

tui quan sát, thì cái bánh nhìn rất rẽ tiền, là một noại bánh kẹp kem đéo khác gì Oreo tôi hay ăn cã, ngoại trừ việc nhìn Lai Phú bánh rẻ tiền và sầu xí hơn

Nhưng khi tui cạp miếng đầu tiên thì dm

Tui changed my mind, ngay lập tức!!! Địt mẹ

Nó quá ròn! Và thơm! và ngọt! dm! Nước bọt của tui ứa ra và quyện vô miếng bánh tức thì, trong đời tui, tui chưa từng bao giờ đưa thứ gì đáng trân chọng vô miệng như vầy…

Lớp vỏ bánh thì cũng thường thôi, ròn và ngọt thanh, như mọi noại vỏ bánh quy kẹp khác cũa vietnam

Nhưng phần nhân bánh thì dm, nó thơm lừng và ngọt rất gắt, đỡm mùi sâu riêng. Tui tự hỏi rằng người chế tạo đã mất bao công và quả sầu riêng để làm ra phần kem này????

Béo và ngọt tới tận kẽ răng dm điêu chết liền@@

Các bạn hãy thử đi!! Tui thề rằng không có loại bánh nào trên thế giới nài, với giá khoảng 1.5/dollars cho một túi 30 packs , lại có thể gây ấn tượng cho chúng ta hơn bánh Lai Phú sầu riêng!!!

Một loại bánh tuyệt vời , cho người vietnam, tui ghen tỵ với các bạn thực sự

Giới thiệu với các bạn, tui tin rằng đây sẽ là noại bánh gắn liền với những giờ phút lướt web của các bạn, kể từ bây giờ!!

hãy tận hưởng! Tui khuyến cáo

Chào Absolute!
Tối nay, mình đã viết một bài hơi bị dài để gửi bạn.
Rồi thôi
Mình quyết định lưu nháp trong thư mục 574 của riêng mình.

Có một số sở thích lúc này, nó như thế này:
– Mình thích nằm ườn ra đọc sách. Trạng thái thích nhất là nằm lên ghế lười ấy, loại có hạt đậu bên trong, vừa lăn lăn li ti mà vừa gối cao lên để cuốn sách vừa tầm mắt.
– Mình thích ngồi ở một cái ghế võng, dưới tán dừa rậm, gần biển, thật nhiều mặt trời. Đã từng nằm ở Phú Quốc và Mũi Né. Đều rất tuyệt. Và muốn về lại 2 chỗ đó, nằm ườn một lần nữa.
– Mình thích món cháo nóng nho nhỏ xinh xinh, có hành, có ít muối tí hin. Loãng xíu, và húp.
– Mình thích dựa đầu vào một bờ vai đáng tin cậy. Người sẽ không bỏ đi bất ngờ, kẻo mình bị ngã chỏng trơ.
– Thích dụi đầu vào ngực một người muốn che chở mình. Để mình dụi đầu, thở đều bên giấc ngủ.
– Thích uống một lý mojito pha nhanh, thiệt nhiều juice (dưa hấu, dưa gang là nhất)
– Thích tỉnh dậy ở một căn phòng có rèm cửa sổ. Thích cảm giác kéo rèm nhìn ra cửa sổ buổi sáng, có người, có mây, có sương, và lành.
– Thích mùi hương nhẹ nhẹ, mình châm một tàn lửa nhỏ vào miếng vỏ bưởi khô treo 2 tháng ban công.
– Thích cả những ngây thơ hồn nhiên mà tâm trí mình có được nhờ ngủ ngon lành.
– Thích nơi này nè, viết những điều dễ hương, vừa phải, vừa nhẹ, vừa tung cánh.
….
Thích cách mà chúng ta đón nhận sự sáng tạo từ những hành động be bé từ mỗi người.
Hôm nay viết tới đây okii rồi nè. bybye Albolute nhé!

Chào Absolute!

Việc là thế này. Có một anh bạn, sống từ rất lâu rồi, chuyên sống trong lòng đất, bạn màu đen xì, cute và thông minh.
Bạn hằng ước có một ngày bạn lên được mặt đất, được ngắm người ta, được đi đây đi đó,
Bạn tạo ra một luồng khí bí mật, và vô tận.
Dần dần, người ta tò mò, có thể làm gì với bạn. Người ta pha bạn với một số chất khác, tách bạn ra thành nhiều phần và phân tích bạn thật kỹ.
Người ta thử, và ra được hàng loạt sản phẩm mới – cái mà dùng được vô số mục đích – lại còn lạ lẫm, cuốn hút ghê nơi.
Theo thời gian, bạn có mặt ở khắp mọi nơi, không chỉ xách bạn được bằng tay, mà còn để bạn ở nơi thật cao sang long trọng.
Bạn dần dần, đã tận dụng được vị thế đó. Bạn muốn leo lên cao hơn, cao hơn.
Bạn thành chất liệu mà người ta dễ dàng chế tạo thành nhiều hình thức xinh đẹp khác.
Rồi bạn đã đạt được trạng thái mãn nguyện ấy, khi bạn ngự trị trên gương mặt của NGƯỜI, thành thước đo cho tình yêu thương giữa họ, và ảnh hưởng tới kết nối này.

Con người đang loay hoay, cân bằng những mất mát. Con người vẫn đang sống cùng bạn ấy và đang loay hoay

Absolute có nhiều bạn ấy ở xung quanh không?

bạn dầu mỏ ấy.

Chào Absolute!

Mình đã tìm thấy nơi để gọi một anh bạn giãn cơ nắm xương, bẻ rắc rắc cho mình đó.
Mà còn gặp cả bạn CEO nữa.
Bạn ý mời mình về làm việc
Rồi mình vừa crush bạn ấy xong.

Mình cảm thấy như thời lớp 10,11,12 khi mà cái tính thông minh đột xuất, đùng một cái khôn lên rồi hết.
Có nhiều thứ để làm, cần làm, và cần làm cùng nhau.
Những vẫn thơ cũng ứa ra từ buổi sáng nay
rằng:

# Poem on the bus

Màu của nước mắt
Là màu thật xanh
Ngày em xa anh
Đại dương nhảy múa!
**
Có con cá chúa
Lêu lêu em kìa
Rủ em bơi đi,
Thật xaaa giữa biển

**

Em bảo em bận
Suy nghĩ về anh
Nước bỗng long lanh
Cuộn trào tứ phía

Ngọt như nước mía
Mềm bằng bông lan
Vị môi lan man
Trong vành kí ức

—||—

I want to write something happy, not these sad ones I usually make. But, to be honest, telling a happy story is a hard task. A mild and somewhat sad story is the easiest, a funny one is harder, but a happy one? How do writer use words to transfer happiness to reader?

For examples, if we sad, we have feelings and we easily memorize them into our head. Later with enough willing, we can translate it into words. It is like: Open the fridge, choose the “truth but sad” core. We must cook it now, can’t let it rotten there. Bring to kitchen, then choose a way to cook it. Then there are things like writing techniques. They are like sugar and salt. However, the happy memories is uniquely different. We do not think much about happy memories, we do not attach it to any kind of meaning, and the most important thing: we do not have the intention to share them, all in comparison to sad ones.

So throughout history, there is not much novel telling a happy story. Maybe tales or kid stories, but what about other? It raised a question: what make a tales a happy story? The only reason I have now is about faith and hope. We usually lose it overtime.

Chào Absolutely!

Thế là 5 ngày gùi chưa thấy bạn vào 574 nhị. Mình đang muốn có một không gian toàn là í tưởng. Thế đã có một nơi như thế chưa nhỉ? Nơi người ta được hỏi là: bạn có ý tưởng gì?

Bài làm của mình
**

Lúc bé thích đi chợ cực kỳ, tới ngày mưa gió, bỗng ước, chợ ở trong nhà kín, cỡ nào mưa gió cũng không ngăn mình đi chợ được. THÌ SIÊU THỊ xuất hiện

Lớn chút xíu, đi chơi đó đây, muốn bắt xe ôm mà e dè quá, chả biết giá thế nào mới zừa thì ĐẤY, Uber, grab be and more xuất hiện!

Lớn hơn xíu, lười hơn xíu, thì muốn thuê một người tới dọn nhà phụ, thật sạch, thật trung thực. Thì có app GUVI, BLUEbolt, Betaski :p và ba chấm

Lớn thêm chút nữa, thì bắt đầu muốn học xem, tại sao họ làm chuỗi thế, làm như thế nào, vận hành ra sao….

Để làm một chuỗi gì đó, mà không nói ra, nhưng nó cũng hay khiến mình tương tư zìa nó:

1. Một hệ thống ngồi nhà, gọi anh thợ giác hơi, bình thường hay chạy xe đạp cầm cái chuông cóc cóc.
2. Một chuỗi mua, gom nhôm nhựa nè. Ai cũng tái chế được, ai cũng tự phân loại rác, cũng xử lý tái chế ở điểm Vechai một cách ít nỗ lực nhất.
3. Chuỗi đọc sách mà có giường/ghế lười để mình vừa nằm vừa đọc.

Xong phần ý tưởng rồi, giờ mình có một việc: làm việc để những ý tưởng bên trên thành hiện thực ^^

Cảm ơn Absolotely đã đọc nhé
<3

Chào Absolute!

Lâu rồi mới trở lại viết á bạn ơi.
Mình đã đi làm fulltime trở lại, đã tiếp tục mở lại cửa hàng sau một thời gian im ắng.
Hôm nay ship đơn đầu tiên cho người bạn, một người mà mình thầm crush. Cư xử với bạn ấy như một khách hàng.
Thế mà nó bất ổn tới kỉ lục Guiness, kiểu giao sushi thì thiếu nước tương. Giao sashimi thì quên bịch lá mè.
Rồi book app tưởng anh tài xế shipp thẳng đi, hóa ra ãnh đi ghép mấy đơn lận. Nhìn bản đồ hình ngoằn ngoèo
Xong, xin lỗi bạn khách iuuuu.
Bạn tha thứ rồi
Nhẹ lòng ghê
Chiều tới, phát hiện sao túi sốt mè rang còn ở trên bàn ở tiệm đây nhỉ,

Không biết kênh nào thanh lý, chuyển nhượng một nhà hàng Sashimi sushi nhanh ở Saigon hông ạ?

ngày 16/9/2027 là ngày cuối cùng của visa tôi ở úc, tôi sẽ bay về việt nam và đi làm cho trung tâm tiếng anh của thầy Harry 1 thời gian và sau đó khoảng 6 tháng tôi sẽ về Hà Tĩnh mở 1 trung tâm dạy Tiếng Anh.
để làm đc nó tôi cần
– Tiếng anh thật ổn, of course gằng sửa phát âm đi nha
– Tiền tôi cần ít nhất 600 triệu để khởi nghiêp.
Gắng lên nhé tau biết mày đã phải suffer rất nhiều, tau tự hào về mày….
ngày 22/5/2025.