Mình nghĩ là mình đã hiểu câu thích ai đó từ cái nhìn thứ hai.
Dạo gần đây mình có quen một bạn nam trên FB dating, hơn mình 4 tuổi. Sao nhỉ bạn không phải là người mình thấy thích thú khi nói chuyện nhất, nhưng lại là người chủ động muốn gặp mình đến cùng. Mình hỏi nhỡ tôi xấu thì sao, bạn chốt luôn quả kèo thứ 6 gặp. Mình đã do dự và rep muộn tin nhắn hôm thứ 6 của bạn, chúng mình bùng kèo. Rồi bạn bảo thế để chủ nhật đi. Sau đó cũng chẳng nói chuyện gì với nhau, đến tối thứ bảy kêu mình gửi địa chỉ để qua đón. Ôi và bạn là người đầu tiên mình gặp.
Để nói về first date, ôi ông í đến muộn, quên không mang mũ, may quá ông nhìn cũng được. Rồi hai đứa lên hồ tây ngồi, ông nói bla bla đủ thứ ngôn ngữ lập trình, vật lý, hóa họ, triết học, tiền tệ bla vì ổng làm fintech. Ok một người thông minh và hiểu biết nhưng đến khúc ông bảo không quan tâm đến chuyện mình nói, mình tức, mình không thèm nói nữa. Rồi chê mình già, bảo sao nhìn mình bất cần với dễ quạo thế, ôi sau đó thì mình chỉ muốn kết thúc ngay cái buổi first date ở đấy. Thế mà vẫn kéo mình đi ăn ốc, đang ăn thì lại giải thích về cái máy biến áp bên đường. Ôi xong bảo lượn tí mà lượn hết cái hồ Tây.
Mình đã nghĩ mình sẽ bị block như con bé ông kể nhưng về nhà vẫn thấy nhắn tin cảm ơn vì cái móc khóa mình tặng, rồi sang messenger đi. Oke, sang hôm sau vẫn nói chuyện, ôi rồi rủ mình đi xem phim. Rồi mình bảo tôi thấy tôi với bạn không hợp bla bla. Và biết gì không ông giải thích là ông cũng vui tính lắm, chỉ là ông quen lạnh lùng này kia bla bla – “Ok mìn biết rồi, ngủ đi bạn”. Ôi và đến hôm sau vẫn còn nhắn tin rủ đi ăn kem, ngạc nhiên cá, thế là oke mình đã đồng ý để cuối tuần đi. “Đi làm cây thông noel đi, để tôi mua nguyên liệu – OK.”
Và chúng mình gặp nhau, đi làm cái thứ mà ở buổi đầu ông nói ông không quan tâm, rồi ông bế cái cây lên công ty. Mình thấy ở ông í sự tử tế và chân thành, cả cư tê nữa. Ông thấy giày mình cũ thì hỏi size để mua, biết mình thích ghibli nên rủ đi xem, bảo để đến nhà lắp cái máy tính cho, mua cho cái usb wifi. Nhưng mình cứ tự mình làm, rồi mua nhầm usb, ông lại lóc cóc mang usb đến; không biết size giày nên cứ ngó chân mình rồi đo đo bla bla, nhiều lắm; rồi lúc nào cũng đeo cái khăn mình tặng. Hôm tết ông chúc cậu sẽ sớm là của tôi, ôi. Sao nhỉ có thể mình không thích ông từ đầu, nhưng vì sự chân thành ấy mà mình đã để ông bước vào cuộc sống của mình. Và càng ngày ông càng khiến mình có thiện cảm hơn, kiểu ờ rồi chắc mình sẽ thích con người này,…