Em sinh ra trong một gia đình gọi là không có của ăn của để, chỉ có mảnh đất nhỏ của cụ nội để lại, nhưng mà vì vài lý do phải bán luôn mảnh đất duy nhất này, giờ gia đình phải đi ở thuê. Ba mẹ thì cũng không biết chữ, công việc chính là làm thuê sống qua ngày. Em có thằng anh lầm lỡ, để lại đứa con mới sinh cho ba mẹ em nuôi, vợ nó thì bỏ đi biệt tăm, nhỏ em gái của em thì cũng không học hành, không nghề nghiệp gì, nó lấy chồng có con xong hai vợ chồng nó cũng li dị, giờ ôm nuôi đứa nhỏ mà không có thu nhập, hiện tại cũng là ba mẹ em nuôi.

Đến những năm dịch thì ba mẹ em vỡ kế hoạch lòi ra thêm một thằng cu nữa, tổng cộng phải nuôi ba đứa nhỏ. Hiện tại thì có mỗi mình em là có sự cố gắng duy nhất trong nhà, hồi xưa không có tiền đi học đại học phải bỏ học một năm, đi làm chân tay cảm thấy rất mệt mỏi. Sau đó em quyết tâm đi học thì cũng trầy da tróc vảy mới ra trường được. Sau khi ra trường thì đi làm văn phòng cũng được hơn 3 năm nay, lương chỉ ngót nghét được hơn chục củ tý. Thực sự là lương này không đủ chi tiêu hàng tháng, mà còn phải gồng gánh phụ giúp gia đình nữa. Ba mẹ em thì không hiểu điều này lắm, hằng tháng đều gây áp lực mỗi lần mà em gửi tiền trễ làm em gần như kiệt quệ về tinh thần.

Xung quanh em các bạn Genz rất giỏi, thu nhập cũng cao hơn em nhiều, vì vậy mà em cũng muốn đi học thêm để nâng cao trình độ nhằm tăng thu nhập, nhưng thực sự số tiền làm hàng tháng ra không đủ gửi về nhà thì làm sao có thể dành dụm được. Em cũng sắp chạm độ tuổi 30 rồi, giờ cảm thấy mệt mỏi và tương lai đen kịt, chắc không lấy vợ nổi.