Mình muốn viết nhiều thứ quá, nhưng lại không bao giờ đủ thời gian. Đây không phải một câu nói ngụy biện kiểu “tôi chả có thời gian làm gì cả”. Nói chính xác là mình có quá nhiều thứ trong đầu mà mình nghĩ mình có thể viết ra, thể hiện ra, bày tỏ ra cho người khác hiểu. Nhưng để làm được điều đó, tức là để cho người khác thật sự hiểu được cái mình muốn truyền tải, mình cần nghiên cứu sâu hơn, viết đi viết lại nhiều lần hơn và suy nghĩ ra nhiều cách viết hơn nữa. Đó chính là điều làm mình không đủ thời gian viết. Vì đụng tới đâu cũng ra tè le thứ cần học hỏi thêm. Đối với mình, việc viết ra những thứ nhảm nhí thì dễ, mình có thể viết hàng giờ liền, toàn những chuyện vẩn vơ văn vở. Nhưng để viết những điều thật sự có ý nghĩa và theo mình là xứng đáng tồn tại trước mắt người khác, thì cần rất nhiều sự kỷ luật, rất nhiều sự lao tâm khổ tứ và một chút cảm hứng nữa. Cũng không biết như vậy có gọi là cầu toàn không, nhưng mình nghĩ đó là trách nhiệm mình cần có khi đặt bút xuống viết. Nếu mình tự đánh giá là bài viết của mình đem đến điều gì đó bổ ích hay thú vị cho người khác, thì mình mới đăng lên mạng xã hội. Nếu không, mình chỉ cần viết trên 574 là đủ. Rất may là từ khi phát hiện ra trang web này, mình đã siêng viết hơn nhiều. Mong web không biến mất.