Just a story to share …
Lấy chồng có gia cảnh và học thức đều kém hơn mình nhưng vì thương mà không nề hà chấp nhận hy sinh,  giúp đỡ chồng và đến giờ vẫn đang giúp gia đình chồng. Bao năm ở cùng chưa bao giờ chê chồng, kể công hay tỏ vẻ vì sợ chồng tủi thân. Ngay từ khi lấy chồng, gia đình mình đã căn dặn mình rất kỹ là vì hoàn cảnh như vậy, mình phải rất tế nhị và tránh đả động đến chuyện giúp để chồng mình thoải mái là chính anh khi làm thành viên mới trong gia đình mình và mối quan hệ giữa chồng mình và gia đình mình quả thật rất tốt. Nhưng không biết vì sao dạo gần đây khi mà chồng đã đủ lông đủ cánh rồi thì không cảm thấy trân trọng những năm tháng khó khăn vừa qua và tự hào về vợ mà rất thích hơn thua với vợ. Hay chê, bắt bẻ và mắng vợ vô lý khiến những người vô tình chứng kiến còn phải lắc đầu trong khi với người ngoài thì luôn ân cần nhẹ nhàng. Việc nhà thì không để ý trong khi ai nhờ cái gì là đi luôn,… Mình cũng tìm hiểu qua loa về tâm lý học và biết được tâm lý số đông khi được ai đó giúp nhiều quá thì họ bỗng nhiên ghét lại ân nhân vì mỗi khi nhìn vào người đó họ thấy được quá khứ tồi tệ và sự yếu kém của bản thân. Chính vì thế họ lại càng muốn chứng tỏ cho bên ngoài biết họ giỏi giang thế nào để thỏa mãn thói hư vinh.
Và đã có lúc mình đã rơi vào bế tắc …