Khi nhìn vào 574, mình chỉ nhìn thấy khoảng không giữ số 7 và số 4, trùng hợp là khoảng không ấy ở giữa 2 đường thẳng song song với nhau – 2 nét của số 7 và số 4.
2 con số vốn chẳng gần nhau, nay được Absolutely đặt gần nhau bằng một chiếc font nhỏ, mà vẫn song song cả đời như thế….bao giờ mình mới được chạm vào người bạn đứng bên cạnh mình?
Hai đứa ở chung với nhau nhưng mắt không chạm, ngôn từ không được trao đổi. Hơi thở thì va vấp một cách hiển nhiên.
Và người này mơ hồ nỗi sợ rằng người kia sẽ ra đi, một cách tắp lự, mất hẳn.
Nên cái cách thờ ơ với nhau là để sẵn sàng cho cuộc sống sẽ mất nhau.
Kể cả khi trò chuyện, cũng không nhìn thẳng mặt nhau để xem cảm xúc biến đổi thế nào.
Dường như 2 người không chỉ sợ mất nhau.
Sợ nhìn thấy rằng, không còn có mình trong người kia nữa, dù là đang cạnh nhau.
—
Buổi tối Saigon chỉ 28 độ C.